SỞ CÔNG THƯƠNG HẢI DƯƠNG HỘI NHẬP VÀ PHÁT TRIỂN
Thứ 7, ngày 27/4/2024

Tâm sự Công đoàn

8/22/2014 12:00:00 AM
Rẽ ngang
Tôi còn nhớ rất rõ vào một ngày đầu hè, bầu trời trong xanh, cao vời vợi, không gợn mây. Nắng vàng rực rỡ. Nắng trải đều trên khắp các lùm cây, trên khắp các hè phố của thủ đô Hà Nội. Trong không gian dầy đặc tiếng ve sầu.

Chẳng biết ngọn gió lành run rủi nào đã đưa tôi sang hoạt động trong lĩnh vực công tác công đoàn.

Tôi còn nhớ rất rõ vào một ngày đầu hè, bầu trời trong xanh, cao vời vợi, không gợn mây. Nắng vàng rực rỡ. Nắng trải đều trên khắp các lùm cây, trên khắp các hè phố của thủ đô Hà Nội. Trong không gian dầy đặc tiếng ve sầu.

Trong các phòng làm việc của cơ quan Tổng công ty Da giầy Việt Nam, mọi người ai ai cũng đang bận rộn thu xếp tài liệu, bàn giao công việc, hối hả, tấp nập chuẩn bị hành lý tư trang của mình cho chuyến du lịch ngày mai đi xa tới tận Miền Trung  do Công đoàn cơ quan Tổng công ty tổ chức.

Riêng tôi, tôi không bận tâm quá nhiều cho bản thân, mà chỉ thả hồn mơ màng về những bãi cát trắng mịn, trải dài, uốn lượn cong cong, xa tít tận chân trời. Nước biển xanh mênh mông, sóng biển vỗ hiền hoà. Sóng bạc đầu từ xa xa, nhấp nhô nhấp nhô từng tốp, từng tốp nhè nhẹ, nhè nhẹ đùa rỡn, xô đuổi nhau dạt vào bờ, rồi biến mất...

Bờ biển dài, nước trong xanh mênh mông, cát trải dài, trắng mịn... là những đặc điểm nổi trội để tôn vinh cho Nha Trang – nơi có bờ biển đẹp nhất, hiếm có nhất, quyến rũ nhất mà không có bở biển nào ở Việt Nam có thể so sánh được.

Tôi đang mơ màng triền miên về biển, về chuyến du lịch vào ngày mai sẽ diễn ra sôi động nhộn nhịp, hấp dẫn lôi cuốn đến nhường nào? Bởi biết bao chàng trai, nhất là bao cô gái, đủ các thành phần lứa tuổi, từ khắp nơi đổ về đông nghìn nghịt. Có cả những người nước ngoài, họ đến từ Châu Âu, Châu á.. đan xen nhau, hoà quyện nhau với những trang phục đồ tắm đủ các màu sặc sỡ: xanh, đỏ, trắng, tím vàng... Họ đang đùa với nhau, đùa với phao bơi và đùa với sóng nước. Khi sóng chồm lên người, khi thì người chồm lên sóng. Nhưng đặc biệt hơn, vui hơn cả lại là những lúc người chồm lên người... để lại những chuỗi cười giòn tan, hoà quyện vào sóng.

Đang mơ màng theo những diễn biến của chuyến đi du lịch thì bất thần đồng chí Tổng giám đốc gõ cửa, bước vào phòng và mời tôi lên phòng làm việc.

Vừa đi, tôi vừa nghĩ: Lại điều gì “không lành đây”, gặp “hạn” rồi. Mình không được đi du lịch ngày mai là cái chắc. Mình nghĩ xem sáng nay, ra cổng gặp ai nhỉ, trai hay gái? Hẳn là gái rồi! Thật tiếc! Chẳng biết bao giờ mình mới có dịp trở lại Nha Trang – nơi mà trước đây đã để lại cho mình biết bao kỷ niệm đẹp, êm đềm...

Khi vào phòng, tôi thấy có một người nam giới, to cao khoẻ mạnh ngồi chờ sẵn. Khi tôi vào, cả hai chúng tôi bắt tay nhau mặc dù chưa quen biết nhưng cũng chào nhau thân mật. Đồng chí Tổng giám đốc vào đề luôn:

- Giới thiệu với anh S., căn cứ quyết định số 103/QĐ/CĐCNn ngày 02/12/1996 của Công đoàn Công nghiệp nhẹ, thành lập Ban chấp hành Công đoàn lâm thời Tổng công ty Da giầy Việt Nam, và đây là đồng chí Đ.V.B, được chỉ định làm Chủ tịch Ban chấp hành Công đoàn lâm thời Tổng công ty Da giầy Việt Nam.

Sau đó, đồng chí Tổng giám đốc giới thiệu về tôi với đồng chí Đ.V.B.

Sau khi giới thiệu xong, anh B. mỉm cười, tiếp luôn:

- Tôi được Ban chấp hành Công đoàn Công nghiệp nhẹ điều về đây công tác, được các đồng chí lãnh đạo Tổng công ty giới thiệu, tôi muốn anh S. sang làm cán bộ Công đoàn chuyên trách của Công đoàn Tổng công ty cùng với tôi,... anh xem, có được không?

52 tuổi đời, 36 năm công tác liên tục ở các đơn vị, các công ty, Liên hiệp, Tổng công ty chuyên kinh doanh các mặt hàng xuất nhập khẩu, chỉ còn 8 năm nữa là được nghỉ theo chế độ, mà nghe thấy các đồng chí đặt vấn đề này, dù đối với tôi, chứ đối với bất cứ ai cũng là chuyện lạ. Tôi bấm bụng thầm nghĩ: Hay là các đồng chí nhầm về tôi với ai đó, chả là vì ở cơ quan có tới ba người cùng tên là S...

Sau những giây phút cảm nhận đột ngột, trấn tĩnh lại, tôi cởi mở, thổ lộ tâm tình, bộc bạch nói:

- Thưa các anh, thú thực từ trước tới nay, tôi chưa từng tham gia hoạt động trong lĩnh vực công tác công đoàn, nhất công đoàn tầm cỡ ở Tổng công ty. Tôi e minh sẽ không hoàn thành nhiệm vụ...

Anh B. thấy tôi nói thế liền nở nụ cười tươi chan hoà, chân tình nói:

- Anh không ngại, làm nhiều rồi sẽ quen, chỉ miễn là anh có tâm huyết, luôn có nhiệt tình gắn bó với tổ chức Công đoàn là được...Việc gì khó, tôi sẽ giúp anh...

Thấy anh B. nói ngắn gọn đơn giản, nhưng lại có đầy tính thuyết phục, thành thử vì thế, thật chóng vánh, chỉ vài phút sau tôi đã nhận lời.

Thế là không đi được Nha Trang, bàn giao xong, tôi sang làm việc ngay cho tổ chức Công đoàn. Việc đầu tiên tôi làm là đồng chí Chủ tịch giao cho tôi soạn thảo công văn gửi các đồng chí Giám đốc, Tổng giám đốc, các đồng chí Chủ tịch các Công đoàn cơ sở thành viên của Tổng công ty để hướng dẫn nội dung, phạm vi thu chi trích nộp kinh phí đoàn phí công đoàn.

Sau khi xem xong bản thảo, đồng chí chủ tịch chân tình nói: “Thế này không ổn! Khác với chuyên môn, mặc dù là Công đoàn công ty nhưng khi viết công văn gửi các đồng chí lãnh đạo các đơn vị thành viên cần hết sức lưu ý, tránh áp đặt, tránh mệnh lệnh và chỉ thị... như thế là không được...”

Tôi thầm nghĩ “Đúng như mấy hôm trước mình đã nhận định quả không sai, cứ thế này rồi đây mình sẽ tiếp tục không hoàn thành nhiệm vụ”. Tôi cho đây là thất bại đầu tiên trong sự nghiệp làm công tác công đoàn của mình?

Cầm lại bản thảo, tôi buồn rười rượi, hai tai ù lên, đầu nặng trịch như búa bổ. Tôi tự hỏi: đây là thử thách, liệu có vượt qua được không? Tôi tự trách mình: “tại sao lại nhận lời chuyển sang làm công tác Công đoàn nhỉ?”.

Suy nghĩ, cân nhắc mãi lời đồng chí chủ tịch căn dặn, tôi thận trọng sửa lại công văn.

Sửa bản thảo xong, tôi lại tìm đồng chí chủ tịch. Một phút, hai phút, rồi ba phút hồi hộp, chờ đợi lặng lẽ đã tôi qua. Tôi sốt ruột, nhìn đăm đăm vào đồng chí chủ tịch. Lạ thay, chờ mãi, chờ mãi mà vẫn không thấy đồng chí chủ tịch nói gì. Tay cầm cây bút bi màu đỏ, cặm cụi viết những dòng chữ gì đó vào lề tờ bản thảo. Cử chỉ đó lại càng làm cho tôi thất vọng. Tôi tự khẳng định lại một lần nữa là mình không thể làm được công tác công đoàn rồi! Và bắt đầu thất vọng! Thật bất ngờ, đồng chí Chủ tịch đứng dậy, đi lại về phía tôi, đưa cho tôi bản thảo, nở nụ cười thật tươi và nói: “Được, được đấy anh S. ạ! Phải là như thế anh S. ạ!”

Nghe xong những lời nhận xét đó, tôi mở cờ trong bụng, thấy mình vui hẳn lên, lộ ra mặt. Những ấn tượng nặng nề ban nãy tự nhiên tan biến mất. Tôi lại cho đây là thành công bước đầu trong sự nghiệp “Rẽ ngang” làm công tác Công đoàn của mình.

Nguồn Bài:

[Quay lại]
 In trang    Đầu trang
Các tin cùng Chuyên mục
Rẽ ngang (8/22/2014 12:00:00 AM)
Một chuyến đi Tây hãi hùng (8/22/2014 12:00:00 AM)
Một lần đến LOHR (8/22/2014 12:00:00 AM)
Những mảnh đời trôi giạt (8/22/2014 12:00:00 AM)
Tham gia dự án với Tổng liên đoàn lao động Việt Nam (8/22/2014 12:00:00 AM)
Người Chủ tịch Công đoàn và những chuyến tham quan khó quên (8/22/2014 12:00:00 AM)
Lần đầu tham gia Ban chấp hành Công đoàn (8/22/2014 12:00:00 AM)
Kỷ niệm những lần đi tham quan du lịch (8/22/2014 12:00:00 AM)
Đi làm nhiệm vụ quốc tế Công đoàn (8/22/2014 12:00:00 AM)
Chuyện chưa được đặt tên (8/22/2014 12:00:00 AM)
2Banner SanBaoCongThuongBaoNhanDanÔ tô Nga nhập khẩu nguyên chiếcAntoanthucphamBaoHaiDuongTruyenhinhHaiDuong