Từ xưa tới nay, người phụ nữ Việt Nam luôn thể hiện tình yêu chung thuỷ, đức hy sinh, tình cảm nhân hậu, tính hay lam hay làm, suốt cuộc đời chắt chiu xây dựng tổ ấm của mình, xây dựng đất nước. Dù trong hoàn cảnh nào thì tính cách dịu dàng, e lệ cũng thường có trong người phụ nữ.
Tương truyền rằng: Hai Bà Trưng vì nợ nước, thù nhà đã đứng lên phất cờ khởi nghĩa vào mùa xuân năm 43. Với tài chỉ huy thao lược, được dân chúng ủng hộ nên trong vòng 3 năm đã đánh tan 65 thành trì của giặc, đuổi chúng ra khỏi bờ cõi. Triều đình phương Bắc đã sai Mã Viện làm Phục Ba Tướng quân đem 2 vạn quân sang đánh Hai Bà. Đánh mãi không được, Mã Viện đã dùng quỷ kế, đánh vào tính nữ của người phụ nữ Việt Nam (nghĩa quân của Hai Bà Trưng cũng phần lớn là phụ nữ, trong đó có những nữ tướng rất giỏi như Lê Chân, Bát Nàn...) Mã Viện cho quân lính (là đàn ông) cởi truồng đánh nhau với quân lính Hai Bà. Những người phụ nữ dũng cảm nhưng vì nữ tính “người dại...người khôn...” mà bỏ chạy. Mã Viện thắng thế thu lại 65 thành trì. Hai Bà Trưng nhảy xuống sông Hát Môn tự vẫn.
Trong cuộc sống, người phụ nữ chịu thương chịu khó làm lụng, xây dựng hạnh phúc gia đình. Chuyện kể rằng vợ Nguyễn Khuyến (đỗ Trạng Nguyên) thời vua Tự Đức khi vinh quy về làng, người vợ chân lấm tay bùn làm lụng nuôi chồng ăn học đã ngại ngùng bẽn lẽn không về nhà ngay vinh quy cùng chồng mặc dù mình cũng có công rất lớn. Tấm lòng và tình cảm của người vợ đã được Nguyễn Khuyến viết trong câu đối khóc vợ khi vợ mất thật chân thành:
“Nhà chỉn cũng nghèo thay, nhờ được bà hay lam hay làm, thắt lưng bó que, sắn váy quai cồng, tất tưởi chân nam đỏ chõn chiờu, vỡ tớ đỡ đần trong mọi việc.
Bà đi đâu vội mấy, để cho lóo vất vơ vất vưởng, búi tóc củ hành, buông quần lá tọa, gật gù tay đũa tay chén, cùng ai kể lể chuyện trăm năm ?
Hay như bà Tú Xương, quanh năm buôn thúng bán bưng lo cho con, lo cho chồng đi học, thi mãi không đỗ mà không điều gì oán thán, một lòng vì chồng vì con đã làm cho ông Tú cảm động làm thơ:
“Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng. Lặn lội thân cũ khi quóng vẵng, Eo sốo mặt nước buổi đũ đông. Một duyên hai nợ âu đành phận, Năm nắng mười mưa dám quản công. Cha mẹ thói đời ăn ở bạc, Có chồng hờ hững cũng như không!”
Cảm khái trước tấm lòng người vợ, ông Tú còn làm văn tế sống vợ để thể hiện tấm lòng cảm kích.
Người phụ nữ hiền thục giữ gìn hạnh phúc gia đình bằng tình yêu thương, đức tính hiền dịu, ngay cả khi chồng giận thì cũng “miệng cười hớn hở rằng anh dị dần (giận gì)?”.
Chính vì những đức tính tốt đẹp ấy mà mỗi chàng trai, mỗi người chồng khi đi xa luôn nhớ về người phụ nữ:
“Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương
Nhớ ai dói nắng dầm sương
Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao... (ca dao)Nguồn Bài: |