SỞ CÔNG THƯƠNG HẢI DƯƠNG HỘI NHẬP VÀ PHÁT TRIỂN
Thứ 7, ngày 20/4/2024

Tâm sự Công đoàn

8/22/2014 12:00:00 AM
Kỷ niệm một lần đi phát triển Công đoàn quốc doanh
Đã gần 17 năm trôi qua nhưng với tôi, câu chuyện như vừa xảy ra hôm qua. Trong người tôi có nhiều vết sẹo. Mỗi vết sẹo đều có nguyên nhân, kỷ niệm và tên gọi riêng của nó. Trong đó có một vết sẹo mang kỷ niệm Công đoàn ngoài quốc doanh.

Tại hội thảo “Công đoàn Việt Nam 80 năm, một chặng đường trưởng thành và phát triển” do Tổng Liên đoàn lao động Việt Nam tổ chức. Liên đoàn lao động tỉnh Hải Dương được phân công tham luận với nội dung: “Liên đoàn lao động tỉnh Hải Dương với công tác phát triển đoàn viên và thành lập Công đoàn cơ sở ngoài quốc doanh”. Bài tham luận đã tổng kết, đánh giá: “Hải Dương trở thành một trong năm tỉnh, thành phố trong cả nước và đứng thứ hai các tỉnh phía Bắc về thành tích tuyên truyền phát triển đoàn viên Công đoàn. Làm cho tỷ trọng đoàn viên giữa hai khu vực ở Hải Dương có sự thay đổi quan trọng. Khu vực ngoài quốc doanh từ 10% năm 2003 đến nay đã chiếm gần 60% số đoàn viên toàn tỉnh”.

Một dòng đánh giá khái quát gọn gàng. Nhưng để có được như vậy, từ ý tưởng đến thực hiện là cả một quãng dài gian khó.

Sự nghiệp phát triển Công đoàn ngoài quốc doanh bắt đầu từ những năm 1990 do Tổng Liên đoàn lao động Việt Nam phát động. Các thành phố lớn đi trước, Hà Nội dẫn đầu các tỉnh phía Bắc. Từ nghiệp đoàn bốc xếp chợ Đồng Xuân tới các công đoàn hợp tác xác tiểu thủ công nghiệp, doanh nghiệp tư nhân. ở Hải Hưng, Ban thường vụ Liên đoàn lao động tỉnh động viên các Công đoàn ngành và Liên đoàn lao động thị xã Hải Dương, thị xã Hưng Yên vào cuộc. Các đơn vị nằm trên địa bàn thị xã Hải Dương, thị xã Hưng Yên giao cho hai Lỉên đoàn lao động thị xã đảm nhiệm. Còn lại các địa bàn khác tuỳ theo đặc điểm ngành nghề do các Công đoàn ngành vận động. Lúc bấy giờ mọi việc đều mới mẻ và khó khăn. Đã có đồng chí Chủ tịch Công đoàn ngành đến doanh nghiệp vận động không được, bực mình thề từ nay trở đi không làm việc này nữa.

Tôi nhận thấy xu thế tất yếu, sự vận động đi lên của sản xuất kinh doanh và hoạt động Công đoàn theo công cuộc đổi mới do Đại hội VI của Đảng đề ra.

Tôi quan niệm: Một tổ chức mạnh phải mạnh cả về số lượng và chất lượng. Khó khăn bỡ ngỡ nhưng tôi muốn thử sức. Các doanh nghiệp tư nhân thời kỳ này còn ít và vận động rất khó. Tôi tập trung vào các hợp tác xã tiểu thủ công nghiệp. Tôi gặp gỡ các phòng Công nghiệp huyện, nhờ học giúp đỡ liên hệ. Được phòng Công nghiệp huyện giúp đỡ, tôi khăn gói lên được về Châu Giang.

Phòng Công nghiệp huyện cử đồng chí Ngọc đi cùng tôi đến hợp tác xã gạch ngói Văn Tân. Đây là hợp tác xã ở vùng sâu, vùng xa của huyện. Ngọc khoảng 38 tuổi, chưa có chồng nên khi trưởng phòng đưa tôi đến làm quen, nhiều người tưởng tôi là người đến tìm hiểu, xây dựng gia đinh. Nhiều ánh mắt, nụ cười, những cái gật đầu bí hiểm diễn ra. Tôi còn nghe có người nói: “Được đấy!”. Việc ấy làm cho Ngọc trở nên ngại ngùng bẽn lẽn với tôi.

Ngọc đi cùng tôi trên chiếc Simson màu ớt về Văn Tân. Con đường nông thôn đầy ổ trâu, ổ voi mà lần đầu trong đời tôi đi đến. Vì bẽn lẽn ngại ngùng nên Ngọc không ngồi sát nên khi xe xuống một hố xẻ bất ngờ trên đường thì Ngọc ngả ra phía sau làm cho trọng lượng dồn vào bánh xe sau, bánh trước không bám được và kết quả là hai chúng tôi cùng bị ngã. Rất may Ngọc không việc gì còn tôi xước hết cả quần áo. Đầu gối tay, đầu gối chân đổ máu. Ngọc dùng khăn mùi xoa băng tạm cho tôi. Chúng tôi tiếp tục về Văn Tân. Vì xác định phải nằm vùng cho xong công việc nên tôi có đem theo quần áo. Về đến hợp tác xã, máu đã se và tôi thay quần áo mới.

Chủ nhiệm hợp tác xã tên là Hùng, mới 30 tuổi, cao to vạm vỡ. Sau câu chuyện trao đổi, Hùng đưa tôi về nhà nghỉ ngơi, ăn cơm. Nhà Hùng là ngôi nhà cổ năm gian gỗ lim, cửa bức bàn. Sau bữa cơm và câu chuyện hàn huyên, bàn về việc thành lập Công đoàn hợp tác xã, kết nạp đoàn viên và tiến hành đại hội bầu Ban chấp hành Công đoàn, bàn trang trí khánh tiết... Hùng nói ngon ơ: “Anh cứ đi ngủ đi. Ngày mai là xong. Em đã làm công tác đoàn trong quân đội, em biết các công việc rồi!”.

Đêm thượng tuần tháng tám trăng sáng vằng vặc. Vợ Hùng nhường giường cho tôi và Hùng ngủ, cô sáng ngủ với mẹ chồng và con. Tôi vì bị ngã, máu tụ đóng vẩy, căng da, rất đau, lại lạ nhà nên rất khó ngủ. Còn Hùng ngủ say sưa, chốc chốc lại kéo tôi ôm gọn vào lòng (có lẽ do thói quen có vợ ở bên). Tôi lại phải tìm cách nhẹ nhàng gỡ bàn tay hộ pháp của Hùng để ra ngoài. Cứ thế vài lần, tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Ngày hôm sau, tôi tập tễnh vì chân đau, cùng Hùng trang trí, chuẩn bị các công việc tuyên truyền kết nạp đoàn viên, rồi ra quyết định, tiến hành Đại hội Công đoàn ngay, hướng dẫn bầu Ban chấp hành Công đoàn. Mọi chuyện làm suôn sẻ vì phòng Công nghiệp huyện đã dập dạp trước, xã viên và chủ nhiệm nhiệt tình. Tôi đã chuẩn bị sẵn các giấy tờ cần thiết và cả con dấu (lúc đó Công đoàn ngành Công nghiệp chỉ có một mình tôi là cán bộ chuyên trách và làm chủ tịch).

Công đoàn cơ sở ngoài quốc doanh đầu tiên của ngành Công nghiệp Hải Hưng ra đời như thế. Đã gần 17 năm trôi qua nhưng với tôi, câu chuyện như vừa xảy ra hôm qua. Trong người tôi có nhiều vết sẹo. Mỗi vết sẹo đều có nguyên nhân, kỷ niệm và tên gọi riêng của nó. Trong đó có một vết sẹo mang kỷ niệm Công đoàn ngoài quốc doanh./.

Nguồn Bài:

[Quay lại]
 In trang    Đầu trang
Các tin cùng Chuyên mục
Rẽ ngang (8/22/2014 12:00:00 AM)
Một chuyến đi Tây hãi hùng (8/22/2014 12:00:00 AM)
Một lần đến LOHR (8/22/2014 12:00:00 AM)
Những mảnh đời trôi giạt (8/22/2014 12:00:00 AM)
Tham gia dự án với Tổng liên đoàn lao động Việt Nam (8/22/2014 12:00:00 AM)
Người Chủ tịch Công đoàn và những chuyến tham quan khó quên (8/22/2014 12:00:00 AM)
Lần đầu tham gia Ban chấp hành Công đoàn (8/22/2014 12:00:00 AM)
Kỷ niệm những lần đi tham quan du lịch (8/22/2014 12:00:00 AM)
Đi làm nhiệm vụ quốc tế Công đoàn (8/22/2014 12:00:00 AM)
Chuyện chưa được đặt tên (8/22/2014 12:00:00 AM)
2Banner SanBaoCongThuongBaoNhanDanÔ tô Nga nhập khẩu nguyên chiếcAntoanthucphamBaoHaiDuongTruyenhinhHaiDuong